Sever 1 Sever 2
278

Bố đụ con dâu để thằng con trai vô sinh có đứa con

Cô chỉ còn nhớ ánh mắt hờ hững của người đàn ông lúc nhìn về phía cô, nó vừa quen thuộc lại lạ lẫm.Nhưng giọng nói thì vẫn lạnh lùng như vậy.Lúc trở về nơi trọ, Thịnh Hạ bật máy tính để chỉnh sửa sơ yếu lý lịch.Dù sao thì cô cũng không thể làm chung công ty với người đàn ông kia được.Sau khi ra trường, Tiết Phương Phương thuê chung với cô một phòng trọ có hai phòng ngủ và một phòng khách. Cô không khỏi sợ sệt, rụt rè ngẩng đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt của người đàn ông vẫn như cũ.Trong lòng cô lập tức trở nên hoảng loạn.Đoán sai rồi.Đây không phải là điều mà anh muốn.Vừa định nhả ra Lạc Hàn Đông đã nhướng người, giữ đầu cô lại, giọng nói của anh trở nên khàn khàn: Đây là lựa chọn của em.Người đàn ông giữ đầu cô lại, đâm vào rút ra khoảng mấy chục lần trong miệng cô, sau đó còn kéo quần áo của cô xuống, đè cô dưới thân, côn thịt mơn trớn vài cái ở hoa huyệt cho nó ướt át, sau đó hung ác đâm vào.Thịnh Hạ bị cắm đến không nhịn được, kêu lên thành tiếng: ALưng của cô bị bàn tay to lớn của người đàn ông đè chặt, toàn bộ khuôn mặt bị ép vùi xuống ga giường. Đóa anh túc duy nhất của công ty chúng ta, đẹp như vậy mà anh ta không biết trân trọng, chỉ biết tàn phá thôiHàn Gia Phàm còn chưa hết bàng hoàng: Không phải chứ, nửa đêm hôm qua cậu ta còn gọi cho tôi qua dọn dẹp cái mớ hỗn độn kia, cô nói không phải đó là anh hùng cứu mỹ nhân sao, mỹ nhân nên biết ơn hiến thân chứ, xảy ra chuyện gì thế nhỉ,Hứa Phi Nhan nghe hiểu được có nửa vời: Anh hùng cứu mỹ nhân nào, Hiến thân cái gì, Hàn Gia Phàm liếc cô một cái: Đi đi đi, quay về làm việc đi,con dâu suốt ngày chỉ thích đi hóng hớt bà tám.Đợi sếp rời đi Hứa Phi Nhan mới trợn mắt lên nhìn, sau đó nhanh chân chen vào trong đám người thông báo tin sốt dẻo vừa nghe được: Sếp vừa mới nói cái gì mà anh hùng cứu mỹ nhân ấy, Tối hôm qua xảy ra chuyện gì à,Không biết, nhưng lúc sáng tôi đến đây, Đại ma vương vẫn còn ở trong phòng chưa ra ngoàiThật hay đùa vậy, Chưa dậy à, Hứa Phi Nhan ngạc nhiên: Sao cô không vào xem thử,Cái gì cơ, tôi có bị điên đâu, Cho tôi mười lá gan tôi cũng không dám đi Người nọ nói nhỏ: Hơn nữa, không nhìn thấy chăn mỏng trên ghế sô pha của anh ấy đâu cảÊ nha, ý của cô là gì, Hứa Phi Nhan phấn khích hỏi: Giường trong phòng có chăn, anh ta cũng không cần dùng đến chăn mỏng, không nhìn thấy mảnh chăn đó nữa liệu có phải có cô gái nào choàng nó lên người rồi khôngSau khi Thịnh Hạ dọn đồ đạc xong liền trở về nhà, nhớ tới bộ quần áo của người nọ mà lần trước cô mặc về, còn cả khăn tắm và chăn mỏng nữa, cô nghĩ đi nghĩ lại, chuẩn bị về giặt sạch chúng rồi sẽ đem trả lại sau.Xin nghỉ việc rồi chuyển nhà, mới trong một ngày mà cô đã làm liên tiếp hai chuyện trọng đại. Thế nhưngVì sao không khí trong phòng họp hôm nay lại ngột ngạt như vậyMọi người đều cúi đầu xuống, không dám ngẩng lên, đến thở cũng không dám thở mạnh.Giọng Lạc Hàn Đông trầm khàn khác thường, vừa nói được vài câu, trong đầu lại hiện ra hình ảnh cô chủ động hôn lên môi anh, giọng nói bỗng chốc nghẹn lại nơi cổ họng.

View more