Sever 1 Sever 2
216

Cô con gái mới lớn cướp tình nhân của mẹ

Dù sau đó thỉnh thoảng cũng cùng nhau lén lút quan hệ nhưng Hoàng chưa bao giờ nguôi nỗi hối tiếc về Liên, cướp bồ phải chăng là tình cuốiBác hai đang nghĩ gì đấy Thấy ông bác mình thẫn thờ, Khôi hỏi.Không có gì, thôi chú mày ra tiệm đi, bác cũng đi công chuyện.Dạ, thế chiều bác về sớm nhéChi vậy Lão Hoàng tròn mắt hỏi.Khôi nháy mắt: Có trò này vui lắmChiều tan nắng, Dung lách khỏi dòng người vội vã để rẽ xe máy vào cổng ngôi nhà quen thuộc, cổng khóa ngoài vì Khôi thường ở tiệm ảnh đến tối mới về.Dung dắt xe vào nhà, khóa cổng rồi mở cửa vào nhà như thường lệ. Hửm, Thịnh Hạ bị hôn đến mức đôi mắt ngân ngấn nước, vô cùng trêu chọc người khác.Người đàn ông lại cúi đầu hôn cô một lần nữa, môi lưỡi quấn quýt với nhau, giọng nói của anh càng trở nên trầm thấp và khàn khàn: Tại sao không ở lại,Lông mi Thịnh Hạ run rẩy, cô ôm cổ người đàn ông, trong đầu toàn là hình ảnh máu trào ra từ miệng của người mà cô để ý nhất, bên tai văng vẳng lời nói của các bạn học. Hai người lôi kéo cả buổi trời mà vẫn không giật tấm chăn xuống được, đang định khiêng người ra ngoài thì nghe thấy tiếng bước chân vọng lại từ cửa.Anh Đông. Anh cảm thấy rất may mắn vì có thể làm bạn với em trong một khoảng thời gian như vậy, dù cho em có không thích anh đi nữa.Thịnh Hạ cười với anh ấy: Đàn anh, anh rất tốt, anh rồi cũng sẽ gặp được một cô gái tốt hơn em.Thịnh Hạ đi rồi.Trần Phấn đứng đó rất lâu, cô đơn nhìn theo bóng lưng của cô.Người tốt hơn sao, Anh cụp mắt xuống, giọng nói nhẹ nhàng như thở dài: Sẽ không có người nào có thể tốt hơn em đâuĐại ma vương trở về công ty sau ba tháng xảy ra tai nạn xe cộ, đã thế còn trở về cùng Ngu Mỹ Nhân Thịnh Hạ.Toàn bộ văn phòng đều phấn khởi hẳn lên.Không ai nhận ra sự trùng hợp kỳ lạ nào khi cả hai người quay trở lại với nhau.Cứ cho là Thịnh Hạ đã nghĩ rõ ràng rồi, không ngờ đại ma vương cũng có một mặt nhân tính đấy chứ.Dù sao từ trước đến nay, anh chưa từng chấp nhận người nào đã từ chức rồi mà còn được phép quay lại làm việc nữa.Thịnh Hạ vừa mới bước vào văn phòng, Hứa Phi Nhan đã phấn khích đến mức ôm chầm lấy cô: Aaaa Thịnh Hạ Tuyệt vời quá Cô đã trở lại rồi Hạnh phúc chết mất thôiNhững người khác cũng cười chúc mừng Thịnh Hạ đã quay lại.Không khí ở đây thực sự tốt hơn rất nhiều so với các công ty khác, Thịnh Hạ cũng thích nơi này nên khi nhìn các đồng nghiệp thân thiện với mình, cô mỉm cười nói lời cảm ơn đầy chân thành.Chưa nói được mấy câu, Lạc Hàn Đông đã đi ra khỏi toilet, bước tới chỗ Thịnh Hạ đang bị đám đông vây quanh nói: Đến đây đi.Cả đám người Hứa Phi Nhan cứng đờ rồi lao nhao nhìn nhau: Cái quỷ gì vậy, Đại ma vương cho truyền ai thế,Nhóm người trợn tròn mắt, trông cứ như một đám tội phạm đang sắp bị gọi đi xử tử tới nơi.Chỉ có Thịnh Hạ lí nhí trả lời: Là gọi tôi.Cô vẫy vẫy tay gật gật đầu với mọi người, sau đó đi đến văn phòng của Lạc Hàn Đông, nhẹ nhàng gõ cửa.Hứa Phi Nhan khẩn trương hỏi: Tôi hỏi cái, đại ma vương định xử cô ấy à,Mấy người khác tưởng tượng thử thì lập tức hít vào một hơi: Tốt nhất là giờ nên cầu nguyện cho Thịnh Hạ đi thôi.Mọi người cứ ngóng nhìn cửa văn phòng, dù vẫn còn sợ hãi trong lòng nhưng cũng chỉ đành trở lại vị trí của mình, nhanh chóng bận rộn với công việc.Thịnh Hạ vừa bước vào phòng, ngay lập tức đã bị người đàn ông ôm trọn vào ngực.Mặc dù cửa chớp đã kéo xuống, nhưng Thịnh Hạ vẫn thấy xấu hổ không chịu được: Không được, nếu có người đến sẽ thấyKhông ai dám đến đâu.

View more