Sever 1 Sever 2
220 Download

Địt em lồn to

Cô cố gắng khống chế cơ thể đang run rẩy của mình, quỳ trên mặt đất, dập đầu về phía người đàn ông: Xin anh hãy thả tôi ra, tôi sẽ ghi nhớ ân tình này của anh, cầu xin anhCô biết lý do người đàn ông mặc đồ lao động đưa cô đến nơi này.Kế tiếp, cô sẽ giống như cô gái vừa mới bị cưỡng hiếp ngay bên cạnh, nằm lên bàn làm việc trước mặt rồi bị người đàn ông xa lạ trước mặt này thô bạo hãm hiếpThịnh Hạ hoảng sợ đến mức khóc nấc lên thành tiếng: Xin anhNgười đàn ông mặc bộ đồ lao động ngại cô khóc lớn quá gây ồn ào, kéo tóc cô lại, chửi mắng: Mẹ nó, khóc gì mà khócHắn giơ bàn tay lên, chuẩn bị táng vào đầu Thịnh Hạ. Lạc Hàn Đông nghiêng đầu hôn nhẹ lên vành tai cô, giọng nói trầm ấm:Thật sự mà nói Thịnh Hạ à, từ khi gặp em, anh không còn nghĩ nhiều đến chuyện của quá khứ nữa.Thịnh Hạ nằm trong vòng tay anh khóc rất lâu, cuối cùng cũng mệt mỏi thiếp đi.Lạc Hàn Đông cúi đầu nhìn người trong lòng, mũi cô gái nhỏ vì khóc mà đỏ hồng, anh không nhịn được cúi đầu hôn lên chóp mũi đó rồi lại hôn lên mắt cô.Cuối cùng là đôi môi của cô.Anh là người rất dễ tỉnh giấc, cho dù có là động tĩnh nhỏ đến mấy đi chăng nữa, nhưng đêm nay không biết là do Thịnh Hạ khóc trong lòng anh quá lâu, hay là cô khiến anh nhớ lại chuyện đã qua đi. Cô gật đầu một cái: MuốnCon ngươi đen láy của người đàn ông nhìn vào đáy mắt cô, giọng nói khàn khàn trầm ấm đó hòa vào không khí, tựa như đập thẳng vào trái tim của Thịnh Hạ, khiến cả người cô run bần bật lên.Ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ để em đi,Anh bằng lòng thả cô sao,Thịnh Hạ nhìn anh, vừa bất ngờ vừa sợ hãi. Con gái Lục thủ trưởng Mà không phải cái loại con gái nông thôn quê mùa như cô.Sau khi nói xong Lục Hoài Ân lập tức rời khỏi nơi này để lại mình cô tỉnh táo bên trong.Cô không thể nào tỉnh táo được nữa, vừa nhắm mắt đã nghĩ đến lời nói của cô ta, kết hợp lại vô cùng thực tế, cô đang hại Quý Trình saoCô không dám.Cô sợ hãi.Bây giờ cô phải làm sao đâyQuý Trình tốt như thế, nếu vì cô mà làm ảnh hưởng đến tương lai, cô phải làm saoQuý Trình vui sướng tràn trề sau khi được bắn pháo toàn thân vô cùng thoải mái, sau khi xong việc muốn tìm Từ Nhuyễn nói chuyện thế nhưng không tìm thấy cô đâu, anh không còn cách nào khác phải rời đi.Vốn dĩ Từ Nhuyễn định đi, nhưng khi cô đang thu dọn đồ đạc sắp xếp để ngày mai về thì Kim Khả Khả sau khi buổi tiệc kết thúc lại đến tìm cô: Từ Nhuyễn, nói cho cô một tin tốt, mợ tôi rất coi trọng tay nghề của cô, hỏi cô có hứng thú không, mợ ấy chuẩn bị mở một tiệm bán quần áo, muốn bán trang phục độc đáo do tự mình làm ra, cho nên muốn tìm cô hợp tác, bà ấy bỏ tiền ra cho cô mở cửa tiệm.Từ Nhuyễn nghe thế thì sợ hết hồn, lập tức từ chối: Không được, Khả Khả, sao có thể làm vậy được Tại sao có thể đưa tiền cho tôi mở cửa tiệm, nếu cô nói mời tôi hợp tác thì còn chấp nhận được, đằng này để một mình tôi mở cửa tiệm, tôi không làm được, hơn nữa đây không phải là tiền của tôi.Kim Khả Khả cười ôm lấy bả vai cô nói: Tôi hỏi cô sợ hãi điều gì Ý cô không phải cũng giống ý tôi sao Chỉ là đưa tiền cho cô để cô mở cửa tiệm thôi mà, cô muốn tiền lương bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu, toàn bộ cửa hàng cũng đâu phải cho cô, mợ tôi cảm thấy rất hợp với cô, đúng lúc tay nghề của cô không tồi, vừa nãy mợ ấy được mấy vị phu nhân hết mực khen ngợi, vì thế muốn mời cô, cô đừng cự tuyệt mà, cô theo mợ tôi đi.Hơn nữa bây giờ cô vẫn chưa tìm được việc, trước khi tìm được việc làm thì cứ làm trước đi, địt em đi biết đâu sau này cô trở thành quản lý cửa hàng hay đại loại gì đó, lúc đó tự mình có thể mở một cửa hàng nữa không phải tốt hơn sao Lúc này đầu tiên cô phải có vốn đã.Ban đầu Từ Nhuyễn định về quê, nhưng vừa nghe thế thì lập tức động tâm, không thể cả đời chôn mặt ở trong thôn ngốc nghếch được, bị đuổi khỏi xưởng dệt, bản thân cũng có tay nghề, vừa lúc có thể ở đây mở cửa tiệm.Tối nay cô vừa gọi điện thoại về thôn, ở trong thôn chỉ có nhà của trưởng thôn là có điện thoại, gọi cho trưởng thôn muốn tìm cha mẹ chồng đến, cô nói cho cha mẹ chồng biết việc này, cha mẹ chồng rất tốt, nói hai vợ chồng cô ở trong thành phố cũng không sao, ở nhà không cần ai chăm sóc, chỉ cần cô chăm sóc cho Quý Trình là được.Cha mẹ chồng không có ý kiến gì lập tức yên tâm đồng ý.Ngày hôm sau cô đi theo Lục phu nhân thương lượng.Thảo luận vài ngày cô phát hiện ra bản thân rất hứng thú với công việc này, bởi vì cô rất thích làm trang phục, thêm vào nữa cô cũng đã có kiến thức nền tảng, cho nên vô cùng thích thú không hề cảm thấy nặng nhọc, hơn nữa Lục phu nhân là người rất tốt, trợ giúp cô không ít.Sau mấy ngày quan sát rồi liên lạc, đã tìm được một chỗ tốt để mở tiệm, đó là một cửa hàng của nhà bọn họ, nằm ngay mặt đường trong trung tâm thành phố, việc cần làm chỉ là may trang phục rồi đưa vào là được.Mấy ngày nay cô bận rộn thiết kế mẫu mã, sau đó lại tự mình làm trang phục.Cô làm quần áo hết sức sáng tạo, Lục phu nhân vô cùng hài lòng.Lục phu nhân và cô hai người nói chuyện phiếm rất nhiều, quan hệ trở nên thân thiết hơn so với trước kia.Gần đây Quý Trình có tìm cô, bởi vì gọi điện thoại về nhà hỏi thăm cô đã về nhà an toàn chưa, lo lắng cô chưa về được đến nhà.Cha mẹ anh nói Từ Nhuyễn ở lại trong thành phố với anh tìm công việc, còn hỏi anh sao không biết chuyện này, vì thế anh nghi ngờ, sau khi an ủi cha mẹ lập tức gọi điện thoại đến Lục gia tìm người.Từ Nhuyễn biết anh tìm cô, nhưng cô cũng không gọi điện lại cho anh bởi vì cô sợ hãi, cô chưa biết lúc này nên làm gì, sợ bản thân làm hại anh ấy, vì thế lúc nào còn chưa suy nghĩ rõ ràng thì lúc đó sẽ chưa thể liên lạc với anh.Mấy ngày nay, ngày nào Quý Trình cũng gọi điện thoại đến, nhưng lần nào cũng bị cúp thẳng thừng, không liên lạc được với cô cả người anh giống như phát điên lên rồi.Hôm nay anh ra ngoài mua đồ, thế nhưng có người chỉ cho anh: Anh Trình, người kia không phải cô vợ nhỏ của anh à Vợ anh ở ngay đây, chỗ này là cửa tiệm của vợ Lục thủ trưởng, sao để người ngoài giúp đỡ vậyQuý Trình nghe được ngẩng đầu lên nhìn, thấy cách đó không xa có người đang ngồi bán hàng, chính xác là vợ nhỏ của anh, rõ ràng là ở Lục gia nhưng không nghe điện thoại của anh, anh vô cùng buồn bực, nhưng lúc này không đi đến quấy rầy bởi vì đang có rất nhiều khách, anh đi về đơn vị trước, đưa đồ mang về đã sau đó thừa dịp buổi tối xin nghỉ đi ra ngoài , Thời gian đã rất khuya, mười giờ tối hai bên đường trái phải không có chợ đêm, vậy nên vào lúc này bên ngoài đường đã không còn ai, vắng ngắt, Từ Nhuyễn đóng cửa sau đó chuẩn bị về nhà, ngay sau khi cô đóng cửa, đột nhiên có người cầm lấy cánh tay cô, kéo cô đến trước mặt anh giữ chặt lấy eo.Cô vừa định thét chói tai, thế nhưng nhìn thấy người trước mặt là Quý Trình.Từ Nhuyễn sợ hết hồn, sao lại là anh.Mặt Quý Trình tối sầm nhìn cô, Từ Nhuyễn rất sợ hãi.Quý Trình hỏi cô: Tại sao không nghe điện thoại của anh Mấy ngày qua anh tìm em muốn điên lên rồi, tại sao không để ý đến anhTừ Nhuyễn nhìn mặt sắc mặt xấu của anh, cũng biết anh tuyệt đối rất tức giận, sợ hãi nói: Mấy ngày nay do em vội vàng làm việc, đi sớm về trễ không tiện quấy rầy anh.Quý Trình vẫn giận dữ, tức giận nàng dâu nhỏ ngoan ngoãn không để ý đến anh, vì thế lúc này không có ai lập tức ép cô vào góc tường, không cho chạy trốn, cởi quần cô ra, sau khi cởi quần cũng cởi luôn quần lót, gió lạnh cứ thể thổi qua hạ thân cô làm cô hoảng sợ.Từ Nhuyễn không nghĩ đến anh to gan như vậy, trên đường cái dám cởi quần cô ra hơn nữa còn cởi cả bên trong.Cô vô cùng sợ hãi muốn mặc quần vào, Quý Trình giữ chặt tay không cho cô mặc quần, cứ thế ấn chặt đưa tay cô lên cao, sau đó cởi quần áo cô xuống.Từ Nhuyễn thật sự hoảng sợ, quần đã bị cởi, phía trên áo cũng đã bị cởi ra, cả người trần trụi trên đường cái không mặc quần áo, bại lộ toàn thân không ai có thể chịu được.Anh Trình, anh không thể làm vậy, chỗ này là đường cái, anh để em mặc quần áo vào, bộ dạng này không được đâu.Ngay lúc này trên người cô không mặc bất kỳ một đồ gì, tất cả quần áo đều bị ném sang một bên, không hề có chỗ nào mang lại cảm giác an toàn, nhìn anh cầu xin, muốn mặc quần áo vào.Quý Trình quyết tâm trừng phạt cô, cho nên ở trên vú cô xoa nhẹ một vòng nói: Anh không muốn, không nên ở chỗ này làm em à, em không được mặc quần áo, để như thế cho anh làm, tự sờ cho anh nhìn đi, đánh thức anh dậy nào.Từ Nhuyễn xấu hổ muốn chết, nghe được anh nói lời này càng thêm ngượng ngùng, ngay trên đường cái làm ra hành động xấu hổ này, nhưng may ngoài đường không có ai, nếu người nào đó nhìn thấy anh cởi quần áo thì anh cũng mặc kệ.Từ Nhuyễn không còn cách nào để cự tuyệt, nhìn bộ dạng anh như hổ rình mồi, anh thật sự rất muốn làm như vậy với cô.Từ Nhuyễn xấu hổ dựa lên cánh cửa của một cửa hàng, sau đó duỗi tay tự mình vuốt lồn, lúc đó không phải do gió lạnh ngoài đường xộc thẳng vào mà chỉ là do cảm thấy quá xấu hổ cho nên mới ướt rất nhanh, ngay cả khi chỉ được ngón tay sờ lồn, phía trên thân thể đã bị kích thích đến run rẩy.Cô sờ lông mao trên đó, vuốt ve lông mao sau đó bẻ môi âm hộ ra, tay sờ soạng âm đạo, lúc tay cô sờ lên âm đạo, lồn bị kích thích nước phun ra, cô vạch ra cho Quý Trình nhìn, anh ấy nhìn chằm chằm không rời, sau khi bẻ mép lồn ra cũng không làm khác cứ vạch ra như thế cho anh nhìn ngắm một chút.Sau đó tiếp tục xoa lồn.Cô phóng đãng như một dâm phụ ngay trên đường cái bẻ lồn ra cho anh xem, xoa lồn cũng rất xấu hổ, dù sao ở ngoài đường làm việc sắc tình như vậy, ai cũng đều xấu hổ thôi.Cô xấu hổ thì xấu hổ, nhung nước trong lồn vẫn chảy ra rất nhiều, phía trên cô bóp nhẹ một chút sau đó đưa ngón tay đâm vào, bên trong lồn dù được một ngón tay đâm vào nhưng vẫn cảm thấy không đủ, sau đó vói vào trong thêm hai ngón tay to như sợi dây thừng, ba ngón tay ở trong lồn mà đâm.Cô mở chân ra cho anh nhìn, sau đó ngón tay trong lồn thọc vào rút ra.Dâm đãng cảm thấy xấu hổ, sau đó một lúc lập tức thoải mái, không lo được nhiều như vậy nữa, ngón tay gia tăng tốc độ lấp đầy khoảng trống, phát ra tiếng nước.Cô đưa lưng về phía Quý Trình, nâng mông lên đối diện mặt anh, mông còn đong đưa một chút, giống hệt chó mẹ lắc mông hấp dẫn anh nhìn, sau khi cô đông đưa mông rút tay ra khỏi lồn, lúc này trên tay cô đều là dâm thủy, cô sờ soạng ra đằng sau cánh mông, đưa dâm thủy bôi lên mông, theo sau tay cô xoa nắn đến mông cũng phun nước, bẻ cánh mông ra, cho anh nhìn khe mông, có hai động, đưa mông nâng thật cao đối diện với anh, dán sát người lên cánh cửa.Cô bẻ mông ra hết sức lớn, đưa bên trong hồng hạt cho anh nhìn, duỗi một bàn tay đâm vào trong lồn, thọc vào rút ra, cảm thấy chưa đủ dùng thêm ba ngón tay nữa đâm vào cho anh nhìn, bởi vì hiện tại trên đường không có ai, cho nên cô càng thêm phóng đãng rên rỉ: Ông xã anh Trình, a chơi lồn thật thoải mái thật thoải mái sai có thể sung sướng đến vậy nhanh lên một chút để vui đùa nha, anh nhanh lên đến chơi mông của dâm phụ nha, đưa tay vào trong lồn rất ngứa Lồn co rút nhanh, đều là dâm thủy, không phải anh thích nhất là được ăn dâm thủy sao Anh thích nhất nước chảy ra từ lồn của dâm phụ, nhanh lên liếm sạch sẽ cho em, dâm thủy chảy ra đều để lại cho anh uống.Từ lúc bắt đầu Quý Trình vẫn luôn quan sát bộ dạng phóng đãng của tiểu dâm phụ, mắt nhìn đến đỏ ngầu, sao phóng đãng thế hả.Phía dưới cô chảy nước ngày càng nhiều, trên mặt đất ướt thành một vũng.Quý Trình nhìn thấy bên cạnh Từ Nhuyễn có cái cốc, cái này là cốc sứ cô mang đến đây để uống nước, vừa đúng lúc này cầm cốc sứ lên, đưa xuống phía dưới lồn, tiếp theo vỗ lồn nói: Chảy nhiều lên, đưa hết dâm thủy của em đẩy ra hết đi.

View more