Sever 1 Sever 2
150

Phang nhau với người yêu cũ trước khi lấy chồng

Mỗi đêm cô đều giật mình tỉnh giấc từ cơn ác mộng rồi ngồi khóc. Đôi khi cũng sẽ nán lại một chút ngồi trên sân vận động cùng cô, xem các nam sinh đẹp trai chơi bóng rổ.Anh không còn phát tiết ép cô làm chuyện đó mọi lúc mọi nơi nữa.Mặc dù từ ngữ thô tục đó không hợp để gắn trên người anh, nhưng giờ đây khi Thịnh Hạ ngồi bên cạnh anh, nhìn những nam sinh sôi nổi đánh bóng trên sân thì vẫn cảm nhận được một tia bình yên đã vắng bóng từ lâu.Em học chuyên ngành gì vậy, Người đàn ông hỏi.Thịnh Hạ do dự vài giây rồi trả lời: Kỹ thuật phần mềm.Hình như người đó khẽ cười, một lúc sau nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt ẩn chứa nét dịu dàng hiếm thấy.Sẽ rụng tóc nhiều đấy.Thịnh Hạ ngây người trong giây lát, sau đó mới phát hiện anh đang trêu mình, cô cắn cắn môi, nhẹ giọng nói: Tóc của anh vẫn ổn mà, không thấy rụng nhiều.Thế nên em học ngành này, là vì tôi sao, Người đàn ông đứng lên, những tia nắng chiều hắt trên người anh, nửa khuôn mặt anh được che phủ bởi thứ ánh sáng dịu nhẹ ấm áp.Thịnh Hạ không muốn nói ra lý do thực sự, nhưng cũng không thể im lặng, chỉ cúi đầu nói: Không phải.Có chút dối lòng.Nhưng may thay người đàn ông cũng không hỏi thêm nữa, cô thở phào nhẹ nhõm.Trước khi đi, anh tiễn cô đến dưới lầu của ký túc xá như thường lệ.Từ tầng ba, đám người Tiết Phương Phương vẫy tay chào Thịnh Hạ, đang định quay qua chào Lạc Hàn Đông thì đã thấy người đàn ông nâng cằm Thịnh Hạ, địt nhau lần cuối cúi đầu đặt một nụ hôn nóng bỏng lên môi cô.Anh ngậm lấy môi cô cắn mút một cách say đắm, ngay khoảnh khắc đó cả hai cơ thể cũng đồng thời nổi lên phản ứng.Thịnh Hạ lập tức đẩy anh ra, lau miệng rồi hốt hoảng nhìn lên trên tầng.Ba cô bạn cùng phòng đã xem đến choáng váng luôn rồi.Thịnh Hạ mặt đỏ tai hồng nhìn Lạc Hàn Đông, không dám tức giận với anh. Đôi mắt đen láy của Lạc Hàn Đông dừng trên mặt cô: Đến đây, đừng để tôi nói đến lần thứ hai.Thịnh Hạ xấu hổ bỏ quần áo xuống, ngay lúc cô chuẩn bị leo lên giường, chợt nhìn thấy đôi đồng tử của người đàn ông vẫn dán chặt vào người cô.Lúc này cô mới nhớ ra trên người mình vẫn đang quấn khăn tắm.Cô nhẹ nhàng tháo khăn tắm ra, kiềm chế hành động không lấy tay che ngực, ngoan ngoãn trèo lên giường.Bên tai truyền đến tiếng lật sách của người đàn ông, Thịnh Hạ lại nhớ đến những lời mà ông chú trung niên có hình xăm đã nói vào ngày hôm đó, anh Đông dường như bị mất ngủ vào ban đêm.Nhưng cô không hề biết điều này.Hầu như cô chưa từng trông thấy dáng vẻ của anh khi ngủ, mỗi lần tỉnh giấc, anh đều thức dậy trước cô.Cô bị người đàn ông này giày vò quá lâu nên ngay khi lưng chạm giường đã nhanh chóng ngủ thiếp đi.Lúc tỉnh dậy, cô lại nằm trong lòng anh.Khuôn mặt người đàn ông vùi sau gáy cô, hô hấp đều đặn, phả ra hơi thở nóng rực.Thịnh Hạ không biết hiện tại là mấy giờ, đang định xoay người ngồi dậy thì nghe thấy người phía sau nói: Còn mười ba phút nữa.Giọng nói trầm khàn không thành tiếng.Nhưng gợi cảm đến chẳng ngờ.Thịnh Hạ giật mình muốn quay đầu lại nhưng người đàn ông đã nhanh nhẹn đè đôi môi mỏng của mình lên sau gáy cô và hôn xuống.Mảnh xương hồ điệp hơi nhô ra của cô bị môi lưỡi nóng bỏng của anh mơn trớn. Cô định nhìn ra ngoài thì đã bị người đàn ông nắm chặt lất gáy rồi đè xuống.Vật nam tính thẳng đứng đâm vào cổ họng cô.Thịnh Hạ bị anh làm tưởng như sắp nôn, muốn nhả vật đó ra nhưng cũng không dám giãy giụa, chỉ cố hết sức thích ứng với vật khổng lồ trong miệng.Cô nghe thấy bên ngoài có tiếng nói chuyện: Anh Đông, đại ca kêu chúng ta mang đến cho anh cái này, đây là chìa khóa xe, đại ca có nói anh thích thì cứ lái xe đi.Anh Đông, anh cứ bận việc đi, chúng em không làm phiền nữa.Từ trong cổ Lạc Hàn Đông phát ra một tiếng Ừm, sau đó anh dùng sức ấn đầu Thịnh Hạ, trực tiếp đưa vật nhạy cảm vào sâu trong cổ họng cô.Thịnh Hạ nức nở khóc thành tiếng.Mấy người ngoài cửa xem đến muốn trào máu mũi, bộ phận dưới háng lập tức cương cứng lên.Bọn họ vội vàng đóng cửa lại, không khỏi xuýt xoa nói: Mẹ kiếp, anh Đông thật là mạnh mẽ.

View more